Tài liệu

Văn mẫu lớp 9: Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu (6 mẫu) Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng

Viết đoạn văn kể về nhân vật bé Thu gồm 6 bài văn mẫu giúp các em cảm nhận sâu sắc hơn về truyện ngắn Chiếc lược ngà. Nhờ đó, bạn sẽ tích lũy vốn từ để có thêm nhiều ý mới viết đoạn văn cảm nhận Thu sâu sắc.

Bé Thư

Truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng ca ngợi tình cha con sâu nặng. Và nhân vật trung tâm bé Thu đã làm rung động biết bao trái tim người đọc, cảm thấy nghẹn ngào vô cùng. Vậy mời các bạn theo dõi bài viết dưới đây:

Chủ đề: Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về nhân vật Thu trong văn bản Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu trong tác phẩm Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng

  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 1
  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 2
  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 3
  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 4
  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 5
  • Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 6

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 1

Hình ảnh bé Thu là nhân vật trung tâm của truyện được tác giả khắc họa một cách tinh tế và nhạy cảm, là một cô gái giàu cá tính, bướng bỉnh và can trường. Bé Thu để lại cho người đọc ấn tượng về một cô bé có vẻ ương ngạnh, ghê gớm, khi trong mọi tình huống đều kiên quyết không gọi tên Ba, hay khi ném rơi quả trứng anh Sáu đưa cho, và cuối cùng là khi anh Sáu nổi cơn tam bành. và đánh anh ta, sau đó anh ta rời khỏi nhà bà ngoại của mình. Nguyễn Quang Sáng đã khéo léo xây dựng nhiều tình huống thử thách tính cách của bé Thu, nhưng điều khiến người đọc bất ngờ chính là sự kiên định trong tính cách của em, dù bị mẹ vung đũa dọa đánh, dù em có bị dồn vào đường cùng. Dù bị Sáu đánh đập nhưng Thu luôn tỏ ra là một người kiên quyết, mạnh mẽ.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 2

Tình cảm gia đình là một đề tài quan trọng của văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Khai thác mảng đề tài này, Nguyễn Quang Sáng đã có một số tác phẩm đặc sắc như “Chiếc lược ngà”, “Bông cẩm thạch”,.. Trong đó, “Chiếc lược ngà” gây ấn tượng hơn cả. Một trong những yếu tố tạo nên thành công của tác phẩm là nhà văn đã xây dựng thành công nhân vật chính – nhân vật Thu – một cô gái cá tính, đáng yêu và yêu say đắm. Nhân vật bé Thu trong tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi một tính cách đặc biệt khó nhầm lẫn. Nhân vật này đã góp phần tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc cho tác phẩm. Và như vậy, cùng với tác phẩm, nhân vật bé Thu đã chiếm được một vị trí đặc biệt trong lòng độc giả yêu truyện ngắn Việt Nam.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 3

Nói về truyện ngắn Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, nhân vật bé Thu là một nhân vật đã để lại trong chúng ta nhiều ấn tượng sâu sắc. Thu là một cô bé khoảng 7,8 tuổi, tóc cắt ngắn, toát lên vẻ lém lỉnh, nghịch ngợm, bản lĩnh, thông minh nhưng sống rất tình cảm. Những năm tháng ông Sáu – cha của cô chinh chiến nơi chiến trường cũng là quãng thời gian bé Thu sống thiếu vắng tình cảm của cha. Nhưng khi anh trở về, cô kiên quyết không nhận cha, từ chối tất cả tình yêu. cảm giác, khiến anh không khỏi buồn lòng. Không phải vì cô là đứa con hư, không phải vì cô ghét ông Sáu mà vì tình thương của cô dành cho cha quá sâu nặng. đối mặt. Ông Sáu, bé Thu yêu cha, nhớ cha, mong cha, tình yêu ấy được đặt lên bậc tôn thờ, không gì có thể lay chuyển được. Đó cũng là lý do khi hiểu ra mọi chuyện, tình yêu của cả ba trở nên mãnh liệt. Bé Thu không để cha đi, lần đầu tiên và lần cuối cùng là tiếng thứ ba đã tạo nên sức mạnh lớn, ám ảnh sâu sắc trong tâm trí người đọc về một cô bé yêu cha tha thiết.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 4

Nếu nói về tình cha không thể không nhắc đến tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng. Tác giả đã khắc họa rõ nét nhất tình cảm của ông Sáu và bé Thu. Nhân vật bé Thu qua tính cách, hành động và lời nói đã làm cho nội dung tác phẩm thêm đặc sắc. Bé Thu là một cô bé bướng bỉnh, đầy cá tính và cũng có tình yêu thương cha vô cùng sâu sắc. Thu rất yêu bố, trong tiềm thức của cô bé chỉ có một người bố duy nhất, đó chính là người bố trong bức ảnh chụp chung với mẹ. Đối với Thu, tình cha con vô cùng thiêng liêng và không dễ gì thay thế được. Chính vì thế khi ông Sáu- cha tôi đi bộ đội về với vết sẹo dài trên má, tôi kiên quyết không nhận ông. Không phải Thu không thương cha mà do sự tàn khốc của chiến tranh đã tàn phá hình hài một con người để đến ngày ông Sáu trở về, Thu không còn nhận ra cha mình nữa. Anh Sáu hoàn toàn khác so với ab trong hình mà tôi đã thấy. Vết sẹo ấy là vết tích tàn khốc của chiến tranh để lại trên da thịt ông Sáu. Nó khiến anh trở nên khác biệt và xa cách hẳn với Thu. Nghĩ rằng đây không phải là cha mình, bé Thu đã khước từ hoàn toàn mọi tình cảm mà ông Sáu dành cho mình. Thế là bi kịch xảy ra. Trong khi người cha vô cùng nhớ con, chỉ được nghỉ 3 ngày ngắn ngủi để về thăm nhà, ở bên con thì người con lại không nhận ra cha mình, hơn nữa lại có những thái độ, hành động không đúng mực với con mình. bố. Tất cả những điều đó làm sâu sắc thêm tình yêu thương, nỗi nhớ và tình cảm chân thành mà bé Thu dành cho bố. Tôi không nhận cha vì trong trái tim tôi chỉ có một người cha, người cha mà tôi dành trọn tình yêu thương và không ai có thể thay thế vị trí của ông trong trái tim tôi. Và nghĩ rằng một cô gái ngỗ ngược như vậy sẽ không chấp nhận cha mình. Tuy nhiên, khi biết được sự thật, tôi đã không ngần ngại chạy đến ôm chân bố và hôn lên vết sẹo trên mặt bố. Đó là minh chứng rõ nhất về tình cha con thiêng liêng mà không một thế lực tàn bạo nào có thể hủy diệt được, kể cả sự khốc liệt của chiến tranh.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 5

Khi đọc tác phẩm “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, chắc hẳn ai cũng cho rằng bé Thu là một đứa con bướng bỉnh, ngang ngạnh nhưng lại rất tình cảm với cha. Thu thật sự bướng bỉnh khi không chịu nhận Sáu là cha của mình dù anh đã dành tất cả tình yêu thương cho Thu sau 8 năm xa cách. Chắc cũng phải vì từ khi sinh ra, tôi chưa từng biết mặt cha, chưa từng được cha che chở, âu yếm. Có lẽ vì khoảng cách cha con trong những ngày bom đạn quá xa nên bé Thu đã quá thờ ơ, lạnh lùng trước mọi tình cảm mà ông Sáu dành cho mình. Con có biết những ngày ở chiến khu cha nhớ con muốn con gọi tiếng ba không, Thu có biết tâm trạng người cha đau khổ biết bao khi đứa con thương yêu, tiếng con gọi ba bằng hai tiếng “. mọi người”, ôi sao nghe lạ quá. Không chỉ vậy, Thu còn sẵn sàng ném quả trứng cá vàng to mà bố nhặt được cho cô. Bị bố đánh nhưng Thu không khóc mà lặng lẽ nhặt trứng cá bỏ vào bát rồi chạy sang nhà bà ngoại. Hôm sau nghe tin anh Sáu đã về đơn vị, Thu đã khóc, em đã khóc rất nhiều. Tôi khóc vì tôi biết ông Sáu chính là bố tôi, tôi biết tôi đã bỏ qua tình cảm thiêng liêng giữa tôi và bố mà tôi mong muốn suốt 8 năm trời. Tôi hôn lên tóc, hôn lên cổ, hôn lên vai và cả hôn lên vết sẹo dài trên má của bố, dang chân và chắp tay ba ngôi sao thật cảm động và thiêng liêng. Bạn thấy đấy, nhân vật Thu trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng không chỉ là một đứa trẻ bướng bỉnh, ngang tàng mà còn là một cô bé rất giàu tình cảm với mọi người. Bố của anh ấy.

Viết đoạn văn về nhân vật Thu – Văn mẫu 6

Dù có đi xa đến đâu thì tình cảm giữa cha mẹ và con cái vẫn luôn thiêng liêng và sâu đậm nhất. Hiểu được điều đó, nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã viết tác phẩm “Chiếc lược ngà” nói về tình cha con sâu nặng, thiêng liêng trong hoàn cảnh đầy biến động của chiến tranh. Tình cha con đó được thể hiện qua nhân vật bé Thu. Bé Thu là một cô bé tám tuổi, bố là bộ đội “đi kháng chiến” đã lâu. Tám năm qua, kể từ khi tôi còn nhỏ, tôi đã không được gặp cha mình. Nhưng trong tim tôi luôn có một tình cha con bền chặt. Nhưng khi cha tôi – ông Sáu thực sự trở về, tôi không nhận ông. Bởi vì người cha đó có một “vết sẹo dài bên má phải”, “không giống tấm hình anh chụp với má”. Những ngày ông Sáu về nghỉ phép, dù được ông “vỗ về”, nếu ông quan tâm, Thu vẫn quyết tâm “đẩy ra”. Lúc nào tôi cũng “ăn nói” và không bao giờ đòi hỏi anh Sáu điều gì. Tôi còn “ăn” luôn cả cái trứng cá mà ông Sáu dành cho tôi khiến ông Sáu nổi giận đánh tôi. Nhưng bé Thu không khóc, chỉ lặng lẽ bơi đến chỗ bà ngoại và khóc ở đó. Tính bướng bỉnh, ngang ngạnh của bé Thu là do tình yêu sâu nặng của bé dành cho bố, tiếng “bố” thiêng liêng mà bé muốn dành cho một người “giống hình ảnh cha và mẹ”. Nhờ có ngoại tôi mới hiểu được cha, nhưng ngày tôi nhận ông về cũng là ngày ông phải lên đường về nơi tập kết. Tiếng “bố ơi” được cô “gào lên” trong nỗi nhớ nhung, trong sự kìm nén suốt tám năm trời. Nó “xé im lặng và xé ruột con người”. Tôi yêu bố đến mức ôm chặt lấy ông và “hôn khắp người”, “hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết sẹo dài trên má”. Bé Thu quả là một cô bé có tình yêu cha vô cùng sâu sắc. Thương cha nên tôi quyết định không gọi một người đàn ông xa lạ là cha, tôi quyết giữ chữ “bố” trong sâu thẳm trái tim mình, chờ ngày được gặp người cha mà tôi hằng mong mỏi. Với lối viết hết sức giản dị, ngôn ngữ trong sáng, gần gũi, cách miêu tả nội tâm nhân vật rất hợp lý và tinh tế, Nguyễn Quang Sáng đã cho ta thấy một Thu kiên cường, bướng bỉnh nhưng giàu tình cảm. hai cha con rất sâu nặng và thân thiết trong hoàn cảnh khó khăn của chiến tranh.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button